Hôm nay :

Hotline: 0120 220 1889 - 0902 108 162

iPhone 8 và 8 Plus đều không hỗ trợ màn hiện thị HDR (chỉ iPhone X có thêm), nhưng lại hỗ trợ xem nội dung HDR trên chương trình Netflix. Tuy nhiên với YouTube thì máy lại không xem được video HDR.
Chế độ giả lập ánh sáng mới trên iPhone 8 Plus
iPhone 8 Plus tiếp tục được tích hợp 2 camera theo mô hình 1 máy ảnh chính, chụp góc rộng và một máy ảnh phụ, chụp chân dung. Cả hai đều có độ phân giải 12MP, ống lần lượt là 28mm f/1.8 và 56mm f/2.8. Tuy thông số giữ nguyên nhưng theo Apple, hai cảm biến đều đã được cải tiến so với iPhone 7 Plus.



Camera chính vẫn giữ nhiều đặc điểm của máy ảnh iPhone 7 Plus: chụp nhanh, ưu tiên đường nét hơn là độ sáng, dải sáng rộng. Về mặt màu sắc, ảnh của iPhone 8 Plus có màu đậm, rực hơn chút đối với thế hệ trước, nhưng vẫn nhạt màu hơn so với Galaxy Note8. Với phần lớn cảnh chụp bình thướng, kể cả khi ánh sáng yếu thì iPhone 8 Plus vẫn cho ra những bức ảnh nét, màu đẹp. Chỉ ở những trạng thái ánh sáng rất kém, chụp buổi tối ngoài trời thì ảnh mới hiện rõ độ nhiễu, khi so trực tiếp với Note8 thì không nét bằng và nhiễu hơn.
Khả năng quay phim cũng được cải thiện nhiều, cho phép quay phim 4K ở tốc độ 60fps hoặc quay chậm 240 hình/giây ở độ phân giải Full HD. hầu hết khách hàng phổ thông sẽ không cần tới những thông số ấn tượng trên, nhưng cộng đồng nghiêm túc một chút về quay phim trên smartphone hẳn sẽ chấp nhận với khả năng quay của iPhone 8 Plus.
Khi ánh sáng kém, iPhone 8 Plus rất nhiều chẳng xóa được phông còn Note8 vẫn làm tốt
iPhone 8 Plus có một tính năng mới, gọi là Portrait Lighting cho phép giả lập các nền tảng ánh sáng khác nhau, như sân khấu, trường quay… Khi chụp thực tế thì tính năng này chỉ kết quả khi chủ thể đứng ở một nền tách biệt, rất tương phản, còn Phần lớn các trường hợp sẽ nhận sai. Dù sao thì chức năng này cũng đem lại một số ảnh chụp khá độc đáo.
Đây là khía cạnh mà người dùng iPhone đời mới ít khi phải quan tâm, vì với mỗi thế hệ iPhone Apple lại công bố một đời chip xử lý mới cải tiến về hiệu năng, tính năng. Thế hệ iPhone 2017 mang chip xử lý A11 Bionic 6 nhân, đồng thời ROM trong cũng được cải tiến với phiên bản thấp nhất là 64GB, với nhiều người dùng đã đủ lưu trữ dễ chịu.








Đọ cấu hình iPhone 8 Plus và Galaxy Note8 ở độ phân giải Full HD+
iPhone 8 Plus xuất xưởng cùng siêu phẩm iOS 11, với thay đổi dễ nhận ra nhất là Control Center phức tạp hơn, nhiều nút bấm hơn. đổi mới lớn nhất trên iOS 11 là hỗ trợ ARKit, môi trường lập trình cho chương trình thực tế ảo tăng cường (AR – augmented reality).
Máy đủ dùng cả ngày khi chơi game, lướt web mạng 4G và chụp hình
thời lượng pin của iPhone 8 Plus còn nhỏ hơn 7 Plus (2675 mAh đối với 2900 mAh). Trong sử dụng thực tế thì máy vẫn đủ dùng thoải mái trong 1 ngày khi lướt web, chơi game online trên mạng 4G và chụp hình, với tổng thời gian sử dụng khoảng 5 giờ
Máy được bổ sung thêm khả năng sạc không dây, tương thích với mọi sạc chuẩn Qi. chức năng này sẽ tiện hơn vào buổi tối, khi bạn có thể đặt máy lên đế sạc mà không cần cắm dây, và cũng không vội vàng gì để chờ pin đầy. Trong thử nghiệm của VnReview với đế sạc không dây Croise.A chuẩn Qi, iPhone 8 Plus mất tới gần 4 giờ mới sạc đầy. Ban ngày, nếu cần sạc nhanh thì bạn sẽ không thể chờ sạc không dây.
iPhone 8 Plus có phải là một chiếc smartphone tốt? đảm bảo là có. Với phần cứng, hiệu năng được cải tiến mọi mặt đối với 7 Plus, 8 Plus là phiên bản toàn diện nếu xét tới khả năng hiển thị, chụp ảnh, hiệu năng hay hệ điều hành, nói cách khác là mọi khía cạnh cầm của một chiếc smartphone.
Vấn đề của 8 Plus là hình dáng máy đã quá nhàm chán, và một vài đổi mới nhỏ ở làm không đủ để tạo nên sự mới lạ. Những nâng cấp về chất lượng cao dù sao cũng khó nắm bắt hơn hẳn đối với ngoại hình, làm. Nếu xét theo truyền thống đặt tên của Apple, iPhone 8 Plus giống một chiếc iPhone 7s Plus hơn là một thế hệ mới hẳn. Thực tế đã cho thấy lượng người tiêu dùng lựa chọn iPhone 8/8 Plus là không nhiều, một phần vì chờ đợi iPhone X, một phần vì iPhone 7 Plus có giá rẻ hơn và cũng không kém nhiều.
Vì mặt sau phủ kính, hỗ trợ một cuộn dây ở bên trong để tích hợp tính năng sạc không dây, vì vậy mà iPhone 8 Plus có phần nặng hơn so với phiên bản năm ngoái. Nó chỉ nặng hơn 7.5% nhưng ngay lập tức bạn vẫn có thể thấy sự khác biệt khi cầm trên tay.
Cũng vì giống với làm của iPhone 7 Plus nên xui xẻo có lỡ đánh rơi vỡ iPhone 8 Plus thì tôi cũng có khả năng chuyển qua ngay cầm nắm iPhone 7 Plus mà không phải bỡ ngỡ. Đúng ra thì nó có phần cao hơn và dày hơn, nhưng tỷ lệ đó rất thấp
iPhone 8 Plus cũng có camera tuyệt vời nhất ngày nay trên smartphone. Chuyên trang đánh giá camera DxOMark đã phải chấm tới 94/100 điểm, vượt HTC U11 tới 4 điểm và iPhone 8 Plus trở thành smartphone có điểm số DxOMark cao nhất từ trước tới nay.

Xưa một chàng họa sĩ
Có tranh và có nhà
Bỗng đem lòng yêu quý
Một nàng rất mê hoa

Và chiều lòng người đẹp
Để lấy tiền mua hoa
Chàng đã đem bán hết
Cả tranh và cả nhà

Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
Rằng người yêu có yêu thật hay không
Khi bán nhà để mua hoa như vậy

Sáng hôm sau thức dậy
Nàng nhìn ra lặng người
Tưởng đang mơ vì thấy
Cả một rừng hoa tươi

Nàng ngạc nhiên, đang nghĩ
Ai đây chắc rất giàu
Thì thấy chàng họa sĩ
Đang tội nghiệp, cúi đầu

Họ gặp nhau chỉ vậy
Rồi đêm nàng đi xa
Nhưng đời nàng từ đấy
Có bài hát về hoa

Có chàng họa sĩ nọ
Vẫn vợ không, tiền không
Nhưng đời chàng từng có
Cả một triệu bông hồng

Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
Rằng người yêu có yêu thật hay không
Khi bán nhà để mua hoa như vậy

Mây chiều lãng đãng rong chơi
Gió đưa chiếc lá  vàng rơi ven hồ
Hồ tây gió lộng đôi bờ
Trời xanh in bóng mặt hồ gương soi
Chuông chùa  trấn vũ chơi vơi
Hoàng hôn chiều xuống bóng người ngẩn ngơ
Thu về chiếc lá bơ vơ
Vang lên khúc nhạc vần thơ cho đời
Phố xưa nhà cổ bùi ngùi
Nhớ khi Hà nội đất trời vào thu
Bao nhiêu kỷ niệm mùa thu
Theo người đi mãi nhuốm mầu thời gian
Ai đi muôn nẻo xa gần
Nhớ về Hà nội Vẫn còn   mùa thu
Mùa thu nơi ấy tâm tư
Rêu phong hoài cổ bao nhiêu ân tình 

"Những ngày mùa hạ rả rích, khi ôm sách và lắng nghe vài giai điệu phát ra từ cái radio cũ mèm, tự dưng tôi nghe thấy mấy lời da diết vang lên: “Người thầy... vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa/Từng ngày, giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy…”. Tiếng Cẩm Ly tha thiết, chiều mùa hạ như đang rơi xuống, vỡ tan và xoáy vào lòng những kí ức tươi đẹp. Đột nhiên, có cảm giác như đang lạc vào một thế giới nào đó, một thế giới không phải của mình, thế giới của quá khứ.

Và tự nhiên, tôi nghĩ, dường như mình đang được xem lại cuộc đời bốn năm trước, qua vài cảnh quay được trích ra từ cái máy quay có lẽ là đời từ những năm 1980.
Máy quay có lẽ đã cũ lắm rồi, cảnh được cảnh mất, nhưng cũng đủ để tôi thấy tôi - mười một tuổi - đứng trong sân trường cấp II lộng gió, và bóng một người thấp bé lặng lẽ đạp chiếc xe khung, đi trong nắng vàng. Bất chợt, người ấy quay lại. Ánh mắt hiền từ được máy quay ghi lại rõ ràng không sai. Tim tự dưng thấy hẫng một nhịp.
Kia rồi! Thầy tôi...
Người đàn ông đi trong nắng vàng hôm ấy là người tôi kính trọng nhất trên đời. Có lẽ biết thế nên mọi cảnh quay về người ấy đều rõ nét và chân thực đến kì lạ. Tôi nhìn rõ cái bóng liêu xiêu, đổ dài trên con đường dài dằng dặc, cùng với cây thước kẻ nửa mét kẹp trong chiếc cặp da sờn cũ, hộp phấn bằng thép chỉ chực rơi ra, cùng mái tóc đã bạc lắm rồi. Bỗng nhiên, tôi thấy nước mắt đang dâng lên, đầy tràn hai khóe mắt.
Nhiều người vẫn miêu tả: Các thầy cao to, vạm vỡ, có đôi mắt sáng quắc uy nghiêm. Nhưng không! Thầy tôi thấp lắm, nếu so với chuẩn 1,8 m, chỉ chừng 1,6 m, tóc bạc trắng và lúc nào cũng lọc cọc đi trên chiếc xe khung han rỉ. Mắt thầy sáng, nhưng sáng bởi ánh sáng dịu hiền, ấm áp khiến chúng tôi rất an tâm. Mọi thứ thuộc về thầy cũ kĩ đến mức hoài cổ. Chúng tôi, thời những năm lớp 6, đã từng trêu thầy nhiều lần vì điều ấy. Tôi vẫn nhớ thầy chỉ cười hiền và bảo, thầy già rồi, có cần gì hiện đại.
Máy quay chuyển cảnh. Từng hình ảnh nhảy nhót. Cứ như bị lỗi, những hình ảnh ấy cứ nháy đi nháy lại, nhưng lại rõ đến từng chi tiết.
Mùa đông lạnh thê lương. Khi mà gió vuốt những ngón tay trên mái nhà, tôi nhìn thấy thầy đạp xe đến trường. Những vòng quay xe đạp cứ thế quay đều, quay đều. Pê đan cũ lắm rồi, xích kêu lạch cạch tựa như đang đòi nghỉ ngơi. Thầy vẫn cần mẫn đạp xe, cần mẫn xách chiếc cặp sờn cũ đến lớp. Tháng qua, tôi thấy thầy khẽ run. Không chỉ mùa đông ấy, mà còn nhiều mùa đông sau này nữa. Tôi vẫn luôn nhìn thấy hình ảnh đó. Luôn nhớ mình đứng trên tầng 2, vẫy tay “Em chào thầy” mà láo xược chế thành “Em thầy!”, và thầy, trên chiếc xe đạp cũ đi ngược gió, vẫy tay cười lại.
Hiền như tiên.
Tự dưng, cảnh quay tiếp theo hiện ra. Tôi thấy...
Đêm tối. Trong một căn bếp lụp xụp, có mỗi một bóng đèn mù mịt. Bảng đen viết đầy những công thức loằng ngoằng. Có hai đứa học sinh ngồi quây quần cắt cái bánh trung thu nhân thập cẩm, và một người tóc bạc phơ ngồi cạnh, mỉm cười nhấm nháp ngụm trà nóng trong đêm thu mong manh.
Thầy ơi, thầy không ăn thập cẩm à, thế phải làm sao bây giờ. Tiếng đứa con gái cất lên lo lắng. Thằng con trai ngồi cạnh im lặng ăn miếng bánh nướng thơm lừng, còn người đó chỉ cười, bảo, ừ, hai đứa cứ ăn đi, còn lại để vào tủ lạnh, lúc nào cô về thì cô ăn.
Tôi nhận ra, đấy chính là mình, với Âu Sơn, và thầy.
Tôi thấy mình lúng túng, rồi cũng ngồi xuống, cầm con dao cắt bánh ra thành nhiều miếng nho nhỏ. Sau nhiều lần từ chối, cuối cùng thầy cũng ăn, và hai đứa học sinh cười thành tiếng. Căn bếp lụp xụp như sáng thêm. Sáng thêm. Mãi đến sau này tôi mới biết thầy không ăn được thịt mỡ, cứ đến cổ họng lại bị nôn ra, thế mà hôm ấy thầy vẫn ăn miếng bánh Trung thu, có lẽ chỉ để chúng tôi vui lòng.

Sản phẩm mới
Giầy Việt Nam
Xe đạp điện Việt
BACK TO TOP